“Bốp à, mẹ bị ung thư” – lắng đọng và sâu sắc

“Bốp à, mẹ bị ung thư” – lắng đọng và sâu sắc

Những ngày cuối năm, dạo quanh con phố Đinh Lễ tìm kiếm một quyển sách phù hợp để “nướng thời gian” trong chuỗi ngày dài nghỉ Tết, tôi vô tình bắt gặp “Bốp à, mẹ bị ung thư” – một cuốn sách có lẽ cuốn hút tôi ngay từ cái tên đầy “bi kịch” và đau đớn, khiến tôi chẳng thể lướt qua. Bức ảnh bìa của chủ nhân lời thủ thỉ tựa đề – mẹ Bốp – hiện lên với tấm khăn họa tiết cuốn đầu như bao nhiêu bệnh nhân ung thư khác, nhưng khác chỗ, ở chị ngoài chiếc khăn, thì chẳng có vẻ gì là đang mắc căn bệnh khủng khiếp ung thư cả – rất kiên cường và đầy sức sống, như cách chị viết nên từng chương trong câu chuyện đời mình.

“Bốp à mẹ bị ung thư” quả thực không làm tôi thất vọng, bởi có lẽ ấn tượng đầu tiên luôn là ấn tượng sâu đậm và là lời mách bảo chính xác nhất. Cuốn tự truyện ngắn của chị Bùi Thu Thủy gồm 6 phần – theo trình tự thời gian tự nhiên, từ lúc dòng đời khắc nghiệt xô đẩy chị trở thành một single mom, đến khi phát hiện dấu hiệu của ung thư, và cách chị và Bốp mạnh mẽ vượt qua số phận nghiệt ngã mà ông trời vô tình giáng xuống. Từng phần từng phần trải qua, từng cung bậc cảm xúc mà chị đem lại một cách vô cùng tự nhiên như hai người bạn cùng tâm sự, cùng chia sẻ, tôi nghiền ngẫm cuốn sách chỉ trong 2 tiếng đồng hồ.


Tôi sẽ không phân tích nhiều về cuốn sách, cũng sẽ không đánh giá nó, bởi câu chuyện của mỗi người đều mang một màu sắc riêng, chẳng thể bó buộc bằng cách đem lên bàn cân với bất kì câu chuyện nào khác, hay ho hơn, hay li kì hơn. “Bốp à mẹ bị ung thư” đem lại cho tôi một cảm xúc rất riêng, buồn có, vui có, khâm phục có, và tự hào cũng có.

Cuộc đời Bùi Thu Thủy là một câu chuyện dài đầy ngã rẽ, ngã rẽ đầu tiên bắt đầu khi chị quyết định dừng cuộc hôn nhân tuổi trẻ đầy bồng bột của mình, nhận quyền nuôi bé Bốp khi đó đã mười tuổi và không chút đắn đo, dấn thân trở thành một single mom tự lo và nuôi Bốp về mọi khoản, dù tự nhận mình là một phụ nữ “không mấy giỏi giang và đặc biệt”. Bên cạnh việc phải dồn công sức gấp đôi gồng gánh gia đình nhỏ bằng việc khởi nghiệp với một quán bánh mì nhỏ ở phố Hàng Trống, mẹ Bốp phải đối mặt với rất nhiều khó khăn khi trở thành một ‘single mom’ ở một đất nước còn chưa phát triển như Việt Nam, và hơn hết, phải đối mặt với muôn vàn câu hỏi khó nhằn của cậu bé Bốp: “Tại sao bố mẹ không ở với nhau nữa”. Hàng bánh mì nhỏ chị dồn đầy tâm huyết – một dự án startup ít nhiều đã có những thành công nhất định giúp chị gom góp một số vốn nho nhỏ, đủ để chi trả cuộc sống cho hai mẹ con và khiến Bốp chẳng thua kém bất kì ai. Tuy nhiên, cuộc đời vẫn chưa dừng trút bi kịch lên vai người phụ nữ nhỏ bé vừa bước ra khỏi sóng gió, ngã rẽ thứ hai, cũng chính là bi kịch lớn nhất cuộc đời chị mang hai chữ ung thư đã lấy đi rất nhiều nước mắt của tôi, từ khi phát hiện mầm mống căn bệnh, đến những đợt hóa trị đau đến cắt da cắt thịt, chưa khi nào tôi hết thương và hết xót cho hoàn cảnh hai mẹ con Bốp. Trải qua hết thảy những giai đoạn đối phó với bệnh tật, Bùi Thu Thủy vẫn với giọng văn kiên cường và đầy bỉnh thản, chị đối mặt với ung thư vú như với một căn bệnh “ốm sơ xài” lâu ngày, chẳng gì ngăn nổi chị tiếp tục chiến đấu, tiếp tục cố gắng như một chiến sĩ bền bỉ không bao giờ biết mệt, biết gục ngã. Đầu và cuối mỗi chương đều là những lời thủ thỉ tâm tình với Bốp, hay những lá thư nhỏ bé chị gửi Bốp để tiếp thêm sức mạnh cho con cùng mẹ đồng hành qua những khó khăn. Và có lẽ, ông Trời đã không quá bất công, khi món quà to lớn nhất chị nhận được, chẳng đâu xa, là một em Bốp khỏe mạnh, đáng yêu, thông minh và rất yêu thương mẹ, là liều thuốc quý giá nhất mẹ có được.

“Bốp à mẹ bị ung thư”, không quá chú trọng vào căn bệnh ung thư vốn thường mang sắc thái u ám, bi kịch cho người đọc, câu chuyện sáng lên với tình mẫu tử thiêng liêng, với những lời động viên đầy dí dỏm Bốp với mẹ, và sáng lên bởi nghị lực và nguồn sống chị đem lại cho tất cả những độc giả đang cầm trên tay cuốn tự truyện đặc biệt này. Là phụ nữ, hiếm người dám đấu tranh, dám lạc quan và dám bình thản trước khó khăn như mẹ Bốp, khó khăn tôi luyện chị thành một người phụ nữ phi thường, là tấm gương cho bất kì người mẹ, người vợ, người con nào. Khó khăn đối với chị tưởng chừng nhỏ bé vô cùng, chỉ như những điều vốn “không may” mà cuộc đời ai cũng một hai lần trải qua.

Theo dõi mẹ con Bốp trong đời thường, qua những cuốn phim trong chương trình “Điều ước thứ 7” và trang cá nhân của mẹ Thủy, tôi càng thêm yêu và khâm phục chị. Mới đây, chị đã mở thêm một quán ốc nhỏ phố Quang Trung, đồng thời nhận bán rất nhiều mặt hàng trên facebook phục vụ “cư dân mạng” từ dịp Tết đến Trung Thu, cúng rằm mùng một. Sắp đến Tết, một năm mới sắp sửa chạm ngõ, nếu có vô tình đọc qua bài viết này, mong chị Thủy sẽ có thêm nhiều may mắn và động lực để tiếp tục sống như một đóa hoa rực rỡ, cảm ơn chị vì đã tiếp thêm cho tôi nguồn động lực sống dồi dào và tươi mới.
Chúc độc giả của Sách đến rồi.com sẽ có một cái Tết thật đầm ấm sum vầy, một năm an yên thái lạc. Và đừng quên mua ngay một cuốn “Bốp à mẹ bị ung thư”- một cuốn tự truyện rất nên có trong tủ sách để nạp đầy năng lượng cho cuộc sống của mình, bạn nhé !

Từ một fan trung thành của chị – Phương Anh.

Leave a Reply

error: Content is protected !!