Review Sách Điều Kì Diệu Của Tiệm Tạp Hóa Namiya – Higashino Keigo

Review Sách Điều Kì Diệu Của Tiệm Tạp Hóa Namiya – Higashino Keigo

Liệu giữa cuộc sống ngập ngụa những lo toan, bề bộn, mấy ai còn tin vào phép màu ? Những điều đúc ghép nên tuổi thơ lại trở thành điều huyễn hoặc khi chúng ta lớn lên và trưởng thành. Nhưng đối với Higashino Keigo mà nói, những điều kì diệu không chỉ xuất hiện trong thước phim cổ tích xưa cũ mà ngay trong cuộc đời mà chúng ta trốn chạy mỗi ngày, đều tồn tại cốt lõi những khoảnh khắc khiến bạn phải ngạc nhiên, và cuốn sách Điều kì diệu của tiệm tạm hóa Namiya như một bản tình ca sâu lắng trong hàng chục những tác phẩm dị dạng của ông hoàng dòng sách truyện trinh thám.

Những mảnh ghép của số phận

Toàn bộ câu chuyện được gói gọn trong một đêm trăng khi Atsuya, Shota và Kouhei tình cờ chọn một cửa tiệm tồi tàn bị bỏ hoang làm nơi lẩn trốn sau phi vụ ăn trộm của mình. Tại đây, họ vô tình bị cuốn vào vòng xoáy kì diệu của dòng thời gian và không gian đan xen giữa quá khứ, hiện tại, tương lai của ngôi nhà với những mảnh ghép số phận tưởng chừng như riêng lẻ nhưng lại mắt xích với nhau vô cùng chặt chẽ. Ba kẻ trộm từ những kẻ tội đồ, bằng những lời khuyên tưởng chừng thô lỗ, cộc cằn lại trở thành người chắp tay kết nối những số phận con người và tìm lại được những điều tốt đẹp nhất trong tâm hồn của chính họ. Những lá thư được gửi từ quá khứ đến hiện tại và làm xoay chuyển tương lai, một ngày duy nhất để cửa tiệm vương chút phép màu cuối cùng của mình. Và ai mà ngờ được, tất cả đều liên kết với nhau bằng một sợi dây mang tên “hy vọng”.

Mạch truyện được lồng vào nhau một cách khéo léo và chồng chéo theo một logic rất “đời”. Về một người thanh niên đánh đổi mọi thứ để đi theo đam mê âm nhạc của mình lại hy sinh phần đời của mình để cứu lấy một đứa trẻ thoi thóp trong biển lửa. Anh ra đi nhưng tâm hồn và những bài hát của anh luôn sống mãi trong giọng hát của chị gái đứa trẻ được anh cứu rỗi năm xưa, viết tiếp khát vọng của “Người nghệ sĩ hàng cá” còn đang cháy dở dang trong ngọn lửa tàn khốc.

Hay số phận của cô bé trung học tự tử bất thành vì phát hiện người mẹ đã bỏ rơi cô tại trại trẻ mồ côi đã cố gắng lái xe xuống sông để kết liễu cuộc đời nghiệt ngã. Đê rồi khi đã trưởng thành cô mới hiểu thấu rằng, người mẹ trẻ ấy có thai ngoài ý muốn khi tuổi đời còn quá non nớt nhưng vẫn cố giữ lại đứa con máu mủ, dù không có bờ vai của người đàn ông để nương tựa vẫn cố gắng làm việc cật lực để cô có thể lớn lên đủ đầy. Trong cái ngày định mệnh ấy, vì làm việc quá sức mà ngủ thiếp đi trên vô lăng dẫn đến vụ tai nạn đau lòng, đứa bé là cô, nhờ phép màu mà sống sót.

Người phụ nữ thành đạt từ hai bàn tay trắng, nhờ những lá chỉ dẫn đến từ tương lai mà trở nên giàu có. Cô cũng là người sau này cứu vớt cô nhi viện đã nuôi nấng Atsuya, Shota và Kouhei đang trên bờ vực suy tàn vì thiếu thốn trợ cấp.

Và tất cả những câu chuyện ấy đều hướng về những lá thư đến từ cửa tiệm tạp hóa Namiya, nơi kết nối vô hình tâm hồn của họ. Mỗi nhân vật trong cuốn sách đều có những vết thương của riêng mình nhưng có ai ngờ, sức mạnh của ngôn từ lại mãnh liệt đến vậy, và họ tìm ra được bản ngã tốt đẹp nhất trong chính bản thân mà họ từng ghét bỏ. Ai cũng có một tuổi trẻ thật khó khăn, và điều tỏa sáng đến phút cuối là cách họ đạp lên bất hạnh để sở hữu sức mạnh của riêng mình.

Khi điều kì diệu tồn tại giữa đời thường

Việc hồi âm một lá thư là điều mà tất cả chúng ta vẫn luôn nghĩ là đơn giản. Nhưng nếu một ngày bạn biết rằng, những lá thư ấy lại quyết định ước mơ, hoài bão, tương hay thậm chí là mạng sống của một người, trong khoảnh khắc ấy, bạn sẽ viết gì ?

Đối với ông chủ tiệm tạm hóa Namiya, niềm vui trong những năm tháng cuối đời của ông là hồi đáp lại những lá thư nằm lặng im bên trong hộp sữa. Ban đầu chỉ là những câu hỏi ngô nghê của những đứa trẻ hay ghé tiệm tạp hóa của ông để vui chơi. Lâu dần, kể cả những người đã trưởng thành cũng tìm đến ông để gỡ những đám tơ lòng ngổn ngang. Họ tìm đến ông khi đang trải qua quãng thời gian tuyệt vọng nhất, bế tắc nhất, để xin những lời khuyên hoặc đơn giản là chỉ muốn có một người lắng nghe những suy nghĩ, tiếng lòng đau thương trong họ.

Mỗi lần như thế, ông đều mất rất nhiều thời gian để trầm tư, chọn lựa ngôn từ cẩn thận để tránh làm tổn thương đến vết thương lòng của họ đồng thời vẫn gửi đi thông điệp tươi sáng nhất để những người bế tắc có thể mạnh mẽ vẽ lại một tương lai mới dù chắc chắn sẽ gặp rất nhiều khó khăn. Rất nhiều người nhìn vào cho rằng ông đang làm một công việc bao đồng, hay thậm chí chính con trai của ông cũng trách ông phí uổng thời gian, nên sử dụng nó để quan tâm đến sức khỏe của mình. Mấy ai hiểu chính những lúc thế này, ông mới thực sự đang sống, sống cuộc đời không hối tiếc của ông, và sống cùng với những mảnh đời bất hạnh khác. Biết đâu những ngôn từ của ông có sức lay động cõi lòng của ai đó để họ tìm ra phương hướng cho mình. Đã rất nhiều lần ông vẫn luôn trăn trở, những lời khuyên của ông liệu có ai vì làm theo mà chịu sự bất hạnh. Nhưng rồi tấm lòng của một người luôn tràn đầy trắc ẩn cùng với phép màu trong một đêm lạnh giá, ông mãn nguyện hoàn tất con đường của mình với tất cả những tự hào, kiêu hãnh. Nhắn gửi thông điệp đến tương lai, tiệm tạp hóa sẽ ban phát những điều kì diệu một lần cuối, trước khi người đàn ông ấy ra đi…Và rồi Atsuya, Shota, Kouhei có mặt như một định mệnh, hoàn tất tâm nguyện đến từ quá khứ, xoay chuyển tương lai…

Đây có lẽ không phải là cuốn sách hay nhất dành cho những độc giả không tin vào những điều kì diệu nhưng sự thật là, trong cuộc sống này, có thể bạn chưa từng may mắn bắt gặp những điều quá sức tưởng tượng, phép màu vẫn tồn tại. Nó không trừu tượng và rực rỡ như những thước phim ảo diệu mà tồn tại có hình có khối, trong dáng hình một người tử tế.

Những lá thư mà ông chủ tiệm tạp hóa Namiya gửi đi không cung cấp một khoản tiền, một khát vọng cụ thể cho bất cứ người nào nhưng điều kì diệu lại nằm ở trái tim của người viết. Sự hồi âm khiến cho những người đánh liều gửi đi nỗi lòng của mình biết rằng, họ có một người thực sự quan tâm, sẻ chia những xúc cảm tuyệt vọng trong khoảnh khắc đen tối, bất lực nhất của cuộc đời. Những lời khuyên đến từ ông chủ già có thể có hoặc không người đi theo mách bảo ấy nhưng cuối cùng thì họ vẫn chọn cho mình một ngã rẽ, tự mở cho mình một tương lai mà ở đó, họ có cơ hội yêu thương lấy chính bản ngã của mình và sống trọn vẹn từng thời khắc của cuộc đời.

Leave a Reply

error: Content is protected !!