Tớ Đã Bị Nguyền Rủa Bởi Harry Potter And The Cursed Child Như Thế Nào?

Tớ Đã Bị Nguyền Rủa Bởi Harry Potter And The Cursed Child Như Thế Nào?

Cảnh báo nho nhỏ, review Harry Potter And The Cursed Child của tớ sẽ có chứa vài đoạn spoil. Đây cũng là một review rất chủ quan khá tiêu cực, nên tớ rất xin lỗi nếu những điều tớ viết bên dưới làm các cậu khó chịu.

Giờ chúng ta sẽ đến với cuốn sách mà mỗi khi nhắc đến, tớ lại thấy nhức nhối trong lòng – “The Cursed child” a.k.a “Đứa trẻ bị nguyền rủa”. Đây là cuốn sách mà (bằng một cách quái đản nào đó đến Merlin còn chẳng hiểu được) đã trở thành phần tám của loạt sách fantasy tớ yêu nhất mọi thời đại – Harry Potter.

Phải nói luôn cho vuông rằng may mà tớ đã mượn sách của bạn để đọc thay vì mua quyển này, chứ không chắc tớ sẽ khóc ra mủ củ u vì nó mất. Tớ sẽ không ngần ngại mà nói rằng đây là một sự sỉ nhục với bảy tập Harry Potter thần thánh của đời tớ. Và việc tác giả J.K Rowling chấp nhận cuốn kịch bản này là canon chỉ khiến tớ thề rằng sẽ không đời nào tha thứ cho bả thôi.

Không! Tớ có thể chấp nhận việc bả mỗi năm xin lỗi một lần, chấp nhận mấy dòng tweet khó hiểu của bà ấy, chấp nhận luôn vụ thỉnh thoảng sẽ có một nhân vật hóa ra là người đồng tính, một nhân vật tự nhiên là người da màu hay những phần phim ngoại truyện được phát triển từ một cuốn sách giáo khoa, hoặc bất cứ cái gì tương tự thế, nhưng tớ sẽ không đời nào chấp nhận một “phần tám” như thế này, KHÔNG BAO GIỜ (Điều quan trọng cần phải viết hoa).

Đầu tiên thì, một quyển kịch bản sân khấu thì không phải là một quyển fiction đúng nghĩa! Tớ hoàn toàn không có vấn đề gì với việc người ta in một cái kịch bản dưới dạng một quyển sách và bán nó. (Tớ cũng có vài quyển sách kiểu như thế và thực ra thì đọc cũng khá thú vị). Nhưng nếu đã muốn gọi một quyển sách nào đó là phần tiếp theo của một series TRUYỆN fantasy, thì ít nhất cũng nên làm cho nó giống một câu chuyện hơn chứ? Kiểu như cách mà Shinkai Makoto đã làm với những quyển light novel của ông ấy đấy? Tớ mê Harry Potter cũng một phần vì cách hành văn lôi cuốn của tác giả. Nếu thiếu đi phần đó, hứng thú của tớ với cuốn kịch bản kia đã giảm đi đáng kể rồi.

Thứ hai, cốt truyện của phần Harry Potter And The Cursed Child – “Đứa trẻ bị nguyền rủa” này chắc cũng đã bị nguyền rủa xừ nó rồi! Chúa tể Voldy có con? Harry đâm ra đổ đốn?? Con của Harry f**k timeline rồi hôn dì Hermione của nó??? Nà ní? Merlin ơi, con cần tìm mua gấp một đôi mắt chưa bao giờ đọc được những điều kia. Tại sao trong bao nhiêu cái fanfic chất lượng được viết ra bằng sự tận tâm và dịu dàng, người ta lại chọn cái fanfic như đang đấm thẳng vào mặt của bảy phần nguyên tác thế kia?

Làm như bảy quyển sách đáng thương của tớ vẫn chưa đủ hấp hối ấy. Được rồi, không nói đến chuyện khác, chỉ riêng việc tớ nhận không ra bạn Harry mà tớ yêu quý khi đọc cuốn sách này thôi đã đủ khiến tớ muốn lật bàn rồi. Cái bạn Harry trưởng thành sau ngàn lần sứt sẹo, cái bạn Harry hiểu rõ hơn ai hết về sức nặng của những định kiến, cái bạn Harry đã dịu dàng nói với con mình rằng ba má sẽ chẳng để tâm đến chuyện con có vào Slytherin hay không, bạn Harry đầy lòng vị tha và sự can đảm đã biến thành cái khỉ khô gì thế này?

Cái người đàn ông xấu tính đầy định kiến trong quyển sách “phần tám” kia chắc chắn là phiên bản song trùng bị nguyền rủa của bạn Harry đã lớn lên cùng tớ rồi. Chứ làm sao một người đàn ông trung niên từng trải đến thế lại có cái kiểu cư xử trẻ trâu đến vậy? Mà có phải mỗi bạn Harry đâu, tớ chẳng nhận ra bất cứ ai trong cuốn sách kia luôn, kiểu như họ chỉ mang những cái tên quen thuộc, còn đâu thì chả có tí ti ông cụ liên quan nào đến những gì mà CHÍNH TAY tác giả J.K đã xây dựng trong bảy cuốn sách trước vậy.

Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, là một người cũng hay hí hửng viết fanfic, tớ không có vấn đề gì với những sự phóng tác, và tớ chắc cũng sẽ không ghét tác phẩm bị nguyền rủa này đến vậy nếu như nó không được chính J.K Rowling xem là “phần tám”. Cách mà nó được bày bán cùng với bảy tập truyện kia thành một combo làm tớ buồn ơi là sầu. Tớ biết đây là lỗi của tớ khi đã quá cảm tính và không thể đánh giá cuốn sách Harry Potter And The Cursed Child này thật công bằng. Tớ nghĩ nó có thể tốt hơn những gì tớ nghĩ đấy, nhưng giá như nó chỉ là một vở kịch bình thường thì tốt biết bao.

Một lần nữa, thật may vì tớ đã không mua quyển sách này.

Đánh giá Harry Potter And The Cursed Child: 1 sao.

Leave a Reply

error: Content is protected !!