Lolita – Một bản ngã dị biệt của tình yêu

Lolita – Một bản ngã dị biệt của tình yêu

Lolita…Lolita…Ánh sáng của đời tôi

Buổi sáng, em là Lo, ngắn gọn là Lo thôi, đứng thẳng cao một mét bốn mươi sáu, chân đi độc một chiếc tất…

Mặc quần thụng trong nhà, em là Lola.

Ở trường học, em là Dolly.

Trên dòng kẻ bằng những dấu chấm, em là Dolores.

Nhưng trong vòng tay tôi, bao giờ em cũng là Lolita…

Lolita…

Lolita – Một bản ngã dị biệt của tình yêu

Lolita là một trong những cuốn sách nằm trong top list sách kinh điển của thế giới được chắp bút bởi nhà văn Vladimir Vladimirovich Nabokov, viết về chuyện tình ngang trái giữa giáo sư ngành văn chương Humbert với nỗi ám ảnh về bóng hình cô bé 12 tuổi Dolores Haze.

Đối với Humbert, Lolita là một tín ngưỡng tình yêu mà ông sẵn sàng dành trọn cuộc đời để đeo đuổi. Ông đã yêu cô bé ngay khoảnh khắc bắt gặp em nằm đọc sách, người ướt sũng dưới những tia nước từ vòi tưới cây trong sân vườn nhà cô, nơi ông thuê trọ. Hình ảnh đó như phát ra ánh sáng màu bàng bạc bao phủ cô bé với nụ cười ngây thơ, bím tóc dày và bộ niềng răng lấp lánh, in đi in lại trong trí nhớ của vị giáo sư, bắt ông suy nghĩ và tình yêu dành cho cô ngày một sâu đậm.

Mọi chuyện trở nên dễ dàng hơn khi mẹ của Dolores qua đời do phát hiện những lá thư trao tay của Humbert và cô bé trong thời gian bà bắt Dolores đi học vì ganh ghét tình cảm mà Humbert dành cho Lo, bà lao ra đường rồi gặp tai nạn thảm khốc. Và tiếp đó là chuỗi ngày hai người chìm đắm trong men say đắm của tình yêu và dục vọng, rong ruổi khắp các nhà nghỉ trên những cung đường mà họ đi qua. Humbert trao trọn bản ngã con người ông cho Lolita với những xúc cảm mãnh liệt nhất, những rung động chân thành nhất của người đàn ông nhưng với một cô bé 12 tuổi, mới lạ là những gì cô mong muốn, mọi đứa trẻ đều bị mê hoặc bởi những giấc mơ huyền ảo. Vào một ngày mưa, Lo ra đi với toàn bộ số tiền ăn trộm từ Humbert rồi bỏ đi theo một người đàn ông khác với những hứa hẹn ảo vọng về tương lai. Trái tim vị giáo sư già tan vỡ và đau đớn đến tuyệt vọng, ông điên cuồng lao vào tìm kiếm lại thiên thần bé nhỏ của mình. Ông đã yêu Lo bằng toàn bộ linh hồn và lương tri của mình để đổi lại sự nhẫn tâm, lạnh nhạt…

Khi tâm hồn ông đang dần héo úa, cơ thể gần như kiệt quệ thì một bức thư từ Lo gửi đến, cô nói cô nhớ ông, cô cần ông…

Lo của ông giờ đây không còn là cô bé mặc váy ngắn, tóc vàng thắt bím dày, nụ cười thơ ngây pha chút tinh quái, nụ cười đã từng quyến rũ ông đến điên cuồng…

Cô đã lập gia đình với một thanh niên nghèo, đang mang thai và cơ thể tàn tạ vì suy dinh dưỡng…Cô đi theo gã đàn ông năm xưa, bị gã lừa gạt, cô bỏ trốn, lang bạt rồi gặp anh chàng này. Ông cầu xin cô hãy đi theo ông, để ông được chăm sóc và yêu thương, Lo chỉ lặng lẽ lắc đầu…cô chỉ cần tiền của ông để sống sót qua những ngày nghèo đói trước mắt.

Bằng toàn bộ sức lực còn sót lại, ông tìm đến kẻ đã biến cuộc đời Lo thành rẻ rúng, kết liễu gã bằng những phát súng đanh thép nhất…

Nhà văn V. V. Nabokov kết lại tác phẩm bằng sự ra đi của hai nhân vật chính. Giáo sư Humbert chết trong tù, cùng ngày với Lo khi cô hạ sinh đứa con, do cơ thể quá ốm yếu, cô ra đi trên bàn mổ…kết thúc mối tình nghiệt ngã giữa hai con người từng đồng điệu trong linh hồn, buông bỏ nhau vì ôm những ước vọng mà bản thân không bao giờ với tới…

Lolita – Vươn lên khỏi mọi dung tục của cuộc đời

Đối với một số độc giả khó tính, Lolita có thể là một tác phẩm mang hơi hướng quá nặng nề về xu hướng tình dục lệch lạc giữa một người đàn ông trung niên với một cô bé có tuổi đời còn quá trẻ. Tuy nhiên, nếu xét về góc độ nhân văn, đây là một câu chuyện rất “đời”…

Vì sao lại “đời” ? Bởi cuộc sống đâu phải lúc nào cũng tuân theo một định luật rõ ràng và tác phẩm này là một ví dụ kinh điển. Hai con người ấy, một già một trẻ, họ đến với nhau bằng những xúc cảm nồng cháy nhất, cho đi những điều có lẽ là điều tuyệt vời nhất mà họ từng trao đi, và đó cũng là tháng ngày họ là những con người tuyệt vời nhất.

Ngày giáo sư Humbert gặp Lo, cô là cô bé xinh đẹp nhất ông từng thấy trong đời. Nụ cười tinh ranh, cử chỉ phóng khoáng đã quyến rũ trái tim ông bằng những cảm xúc thật tự nhiên. Cô bé đáng yêu với chân váy ngắn, mái tóc vàng và hàm răng được niềng bằng kim loại lấp lánh đã thu hút ánh nhìn và mọi giác quan của vị giáo sư.

Với Lo, Humbert là chỗ dựa tinh thần trong quãng đời nổi loạn, bất cần nhất. Một người đàn ông chấp nhận những trò nghịch ngợm, những cử chỉ xấu xa mà cô bày ra. Ông luôn dùng nụ cười dịu dàng và ánh mắt trìu mến để đáp lại những đòi hỏi ngang ngược của cô…Nhưng tệ thay, trái tim cô không chấp nhận bị ràng buộc, tình yêu mà Humbert trao cô giống như một gánh nặng mà một cô bé 12 tuổi không thể nào hiểu hết được. Cô muốn được phóng khoáng, muốn sở hữu nhiều thứ mới mẻ hơn nữa. Và cô rời bỏ vị giáo sư già để tìm kiếm những điều huyễn hoặc mà những gã đàn ông khác đã hứa hẹn…

Cả Lo và Humbert đều là những linh hồn tội nghiệp. Họ sở hữu hoài bão về một tình yêu nồng cháy nhưng ý chí lại rẽ hai lối khác nhau. Một kẻ muốn ràng buộc người còn lại vào tình yêu ích kỷ, một người lại muốn kiếm tìm những phóng khoáng và tự do. Cái giá phải trả là những lầm lạc, khổ đau dằn vặt họ trong suốt quãng đời còn lại…

“Ôi Lolita…dù ra sao…em vẫn mãi là ánh dương đẹp đẽ nhất của cuộc đời tôi…”

Leave a Reply

error: Content is protected !!