“Nếu biết trăm năm là hữu hạn”…. “cớ gì ta không sống thật sâu…”

“Nếu biết trăm năm là hữu hạn”…. “cớ gì ta không sống thật sâu…”

Thời gian, với mỗi chúng ta vốn là một sự vô hạn, một sự mặc định chảy trôi, nhưng, thực sự, với mỗi cuộc đời thì đó lại là một sự hữ hạn. Một sự hữu hạn đến mức mà có lẽ, bạn chỉ nắm giữ cho mình được đến ngày hôm nay. Còn ngày mai, là chuyện của một ngày sắp tới…


Trong cuốn sách nhỏ xinh ấy, mở ra muôn điều bất tận, những mẩu chuyện, những dòng cảm xúc, chạm vào từng ngóc ngách của dòng thời gian. Bởi kể cả muốn sống những trăm năm, thì hẳn nào đã đủ, bởi có bao lâu cũng là hữu hạn mà thôi…Khi mở đầu là những câu chuyện thơ bé, những câu chuyện ngược dòng dành cho những ai đã và đang xa nhà hẳn thấu. Cái cảm giác đi có xa có lâu bao nhiêu cũng mong mỏi được quay về. Khái niệm về nhà một lần nữa vừa bé nhỏ lại vừa rộng lớn, hơn thế lại càng trở nên gần gũi yêu thương biết bao nhiêu. Nơi có những điều bình dị, đơn sơ và đáng trân trọng. Có những dòng khiến tôi vương vấn mãi, dù đã đọc từ rất lâu rồi “ ai qua là bao chốn xa, mới biết nơi đâu là nhà…” Nghe đến những câu chữ ấy, có ai mà không dịu lòng trước khó khăn, có ai lại không muốn quay về điểm tựa của mình…

Qua hình ảnh về nhà là những “khoảnh khắc nào thơ dại bỏ ta đi”, của tuổi mới lớn, của “ tuổi biết buồn” về những câu chuyện của tình yêu. Về sự nồng nhiệt của tuổi trẻ, của những mối tình chớm nở như hé nụ xuân, nhưng đó cũng là những mối quan hệ nhiều vấp váp, khi tác giả phần nào cho chúng ta thêm phần suy nghĩ chín chắn và những mảnh ghép quanh mình “Nếu bạn muốn nghe, thì tôi sẽ nói cho bạn điều tôi thực sự nghĩ. Đó là ‘khi nào’ không quan trọng bằng ‘với ai’… Nếu chỉ không đúng thời điểm, có thể người ta sẽ nuối tiếc. Nhưng không hối tiếc. Trái lại, nếu không đúng người, thì ở bất cứ thời điểm nào người ta cũng sẽ hối tiếc” Vậy bạn có tìm đúng mảnh ghép phù hợp với mình…

Những con chữ giản dị trên những trang giấy vàng ngả màu xưa cũ, như màu của thời gian trôi qua từng ngày, những câu chuyện dường như cũng lớn lên, tôi vẫn nhớ như in hình ảnh của một tấm thiệp đặc biệt trong cuốn sách. Nó được mô tả rất gần, rất thật và đẹp đẽ vô cùng : “Một cánh chim tung gió trên trời, một con cá kiếm dưới biển, cả hai lao vào nhau, chim trời hóa thành cánh buồm, cá nước hóa thành thân thuyền, trước mặt là biển rộng.” Còn ý nghĩa của nó ấy à, bạn lật giúp tôi trang sách, và phần nào bằng tâm hồn của những người đã, đang và sẽ yêu sẽ cảm nhận được, sẽ có những nụ cười thấu hiểu được sâu xa hạnh phúc giản dị ấy.

Chỉ điểm qua vài trang viết ngắn ngủi cũng đủ để thấy quyển sách sẽ mang lại cho chúng ta biết bao khoảnh khắc ghi nhớ trong đời. Những mẩu cảm xúc, những điều mới mẻ, những vỡ ra trong nhận thức, dù là những điều rất bé nhỏ…Còn nếu là một món quà thì hẳn quyển sách thật nhiều ý nghĩa ngay từ tựa đề. Để chúng ta thấu được sự hữu hạn, để biết nắm lấy từng khoảnh khắc trong đời, bên nhau…

Nguyễn Thu Hiền

Leave a Reply

error: Content is protected !!