Review sách Em Sẽ Đến Cùng Cơn Mưa – Ichikawa Takuji

Review sách Em Sẽ Đến Cùng Cơn Mưa – Ichikawa Takuji

Tôi tìm đọc Em sẽ đến cùng cơn mưa khi mùa mưa đã chạm ngõ Sì phố. Vội ghi lại những cảm nhận của mình với mong muốn giữ lại một chút dư vị ngọt ngào và níu kéo sự thổn thức sau khi vừa gấp lại những trang sách cuối cùng. Có lẽ đó là một sự thổn thức dài tập, và ngay khi viết những dòng này, sự xúc động vẫn còn dạt dào lắm!

Review sách Em sẽ đến cùng cơn mưa – Ichikawa Takuji
Review sách Em sẽ đến cùng cơn mưa – Ichikawa Takuji

Cũng như những câu chuyện trong những cuốn sách Nhật Bản khác, Em sẽ đến cùng cơn mưa hoàn toàn thuyết phục và cuốn hút ngay từ những trang đầu tiên bằng cách kể chuyện nhẹ nhàng, từ tốn và những ngôn từ gần gũi, đầy trong sáng. Câu chuyện trong Em sẽ đến cùng cơn mưa là một bức tranh tình yêu đẹp tuyệt vời, là công cuộc tìm kiếm lại tình yêu đã mất – thứ tình yêu đã bị gián cách bởi sự sống và cái chết. Một mối tình thấm màu huyền thoại vượt không gian lẫn thời gian. Và chúng ta sẽ thấy mình dễ dàng đồng cảm, dễ dàng thấu hiểu với những tình tiết trong truyện.

Bắt đầu câu chuyện là một tình cảnh đầy khổ đau và đượm nỗi buồn khi từng dòng cảm xúc của nhân vật chính Takumi đều bị phủ một gam màu tối tăm, ảm đạm. Takumi là một ông bố mất đi hoàn toàn sức sống, hờ hững với cuộc đời vì không may vợ anh mất và anh phải trở thành ông bố đơn thân ở tuổi 29. Mọi chuyện dần trở nên tồi tệ hơn khi cậu con trai bé nhỏ của anh – Yuji mắc nhiều chứng bệnh cùng lúc: hay quên, sợ độ cao, sợ tốc độ, sợ khoảng cách và đám đông. Hình tượng một căn nhà bề bộn đồ đạc, ở đó có 1 người đàn ông áo quần xộc xệch kể những câu chuyện về Tinh cầu Lưu trữ (Nơi những người mất đi sẽ đến sống ở đó) để xoa dịu nỗi đau mất mẹ cho con. Khung cảnh hiện lên đượm buồn, man mác, đau lòng.

Thế nhưng, một câu chuyện không tưởng đã xảy đến ngay lúc 2 cha con Takumi đang phải vật lộn với cuộc sống thiếu đi bóng hình người vợ, người mẹ. Câu chuyện ấy, như một giấc mơ thắp sáng cuộc đời Takumi và cậu con trai trong một đêm mưa mùa hạ. Tôi gọi tình yêu của Mio dành cho Takumi là một sự ám ảnh đầy ngọt ngào, nó mang hơi ấm của những ngày đông và là cơn mưa tươi mát của những ngày nắng. Đẹp như thế! Tại nơi xưởng rượu cũ đổ nát mà cả gia đình vẫn thường hay đến ngày trước, Mio đã xuất hiện tựa như một giấc mơ, tựa như chưa bao giờ ra đi trước đó. Trước khi mất, Mio đã từng hứa sẽ quay lại trong một cơn mưa mùa hạ, và cô thật sự đã giữ ời hứa. Cô trở về trong hình hài nguyên vẹn là người vợ của Takumi, chân thực chứ không phải là một hồn ma hay trong bất cứ hình hài của một người nào khác. Mọi thứ tưởng chừng như không thể xảy ra và hoàn toàn đẩy 2 cha con Takumi vào sự bất ngờ, ngạc nhiên, sửng sốt. Chỉ riêng một vấn đề duy nhất xảy ra là Mio đã không còn trí nhớ và không còn bất cứ hồi ức nào nữa.

Review sách Em sẽ đến cùng cơn mưa – Ichikawa Takuji

Tình yêu đầy cao cả của Mio chính là điểm nhấn đầy mê hoặc của câu chuyện, khi cô chấp nhận đánh đổi giữa hạnh phúc và sự sống – một sự đánh đổi vô cùng mạo hiểm. Cô không hề suy nghĩ mà vẫn lựa chọn đến bên Takkun, vẫn lựa chọn đồng hành cùng anh trong cuộc hôn nhân ngắn ngủi ngay cả khi biết mình sẽ chết. Chính đó mới là một tình yêu đích thực giữa đời chứ không phải một câu chuyện lớn lao, oanh liệt nào khác.

Câu chuyện được tiếp nối bằng những khung cảnh dịu ngọt và không thể nào lãng mạn hơn. Một gia đình đoàn tụ và một cuộc sống gia đình hạnh phúc. Những hồi ức, kỷ niệm ngọt ngào trong tình yêu của Takkun và Mio liên tục được kể lại từ khi còn là những cô cậu học sinh 15 tuổi, những lần hẹn hò đầy ngây ngô, những cái nắm tay vụng dại hay nụ hôn đầu ngọt ngào,… Mio được nghe lại và sống lại những năm tháng cuộc đời qua lời kể của chồng mình. Những hành động nhỏ ngày xưa quá đỗi quen thuộc cũng được Mio thực hiện lại, nhưng gắn với 3 chữ “lần đầu tiên”. Cái cách mà Mio xuất hiện, như một liều thuốc hồi sinh cho cả 2 cha con.

Khoảng thời gian đầy ấm áp, thương yêu ấy không kéo dài lâu mà chỉ vỏn vẹn trong 6 tháng. Mio phải ra đi, cùng với cơn mưa như cái cách mà cô xuất hiện. Mio hòa vào trong cơn mưa, nhưng để lại một dư vị rất tuyệt vời. Có lẽ đó lại là một sự mất mác lớn lao khi cô xuất hiện nhưng rồi bỏ lại 2 cha con. Có lẽ Takkun và Yuji sẽ hụt hẫng vì những điều chưa thể làm. Nhưng ít nhất Mio đã xuất hiện để họ hiểu rằng, Mio sẽ luôn ở bên và dõi theo 2 cha con dù tồn tại hay không.

Tác giả đã gửi đến một thông điệp rất hay, đó là Tình yêu thật sự sẽ không biến mất, những người yêu nhau thì luôn mãi mãi ở bên nhau cho dù không gian hay thời gian, giới hạn nào cũng không thể ngăn cách.

“Gặp nhau là sẽ bị hút về phía nhau. Dù có gặp bao nhiêu lần đi chăng nữa. Giống như thế kia. Như bầu trời và biển cả nhất định sẽ hòa làm một. Dù ở bất cứ nơi đâu, bất cứ lúc nào.” Giữa một cuộc đời vội vã, bộn bề, “Em sẽ đến cùng cơn mưa” mang lại một niềm tin rất thật, về tình yêu, về hạnh phúc lứa đôi bằng cái cách vô cùng nhân văn và dễ chịu.

Review sách Em sẽ đến cùng cơn mưa – Ichikawa Takuji

Sở dĩ nói đó là một sự thổn thức dài tập đối với mình là bởi tôi tìm đọc cuốn sách Em sẽ đến cùng cơn mưa sau khi đi xem Be with you – Và em sẽ đến ở rạp. Bộ phim Hàn Quốc được chuyển thể từ tác phẩm của Nhật này, vì là phim chuyển thể nên chắc chắn sẽ ít nhiều có sự thay đổi về một số chi tiết, tình huống. Thế nhưng, cái quan trọng làm tôi cảm thấy mãn nguyện đó chính là sự “vẹn nguyên cảm xúc”, thậm chí là xúc động, thổn thức nhiều hơn khi tôi đọc từng trang sách. 

Bộ phim Be with you đã thể hiện rất thành công và rất đậm chất Hàn, cùng những tình tiết khiến người xem vừa cười ngặt nghẽo đấy lại sụt sịt cảm động ngay. Tôi thật sự ấn tượng với khung cảnh Soo A ngồi trên băng ghế và đưa ra quyết định cho cuộc đời của mình. Nếu như cô lấy một người đàn ông khác, cô sẽ sống một cuộc sống khác và sẽ không chết ở tuổi 32. Thế nhưng liệu cô có hạnh phúc không? Chính câu hỏi đó đã khiến cô đưa ra một quyết định vô cùng táo bạo, cô sẽ đến với Ji Ho, sống hạnh phúc cùng anh và cậu con trai của mình, dù hạnh phúc ấy ngắn ngủi, nhưng trọn vẹn.

Và khi trở về nhà, cầm trên tay cuốn sách Và em sẽ đến cùng cơn mưa, đọc đến trang cuối, tôi lại chợt nhớ đến cảnh phim cuối cùng của Be with you, chỉ đơn giản là chú So Ji Sub đứng một mình ở mái hiên nhà không chút thay đổi gì từ ngày vợ ra đi, chỉ một mình, góc máy rộng ra, cao lên. Nó mang đến cho tôi cảm xúc rất lạ, có gì đó rưng rưng, thương tiếc…

Leave a Reply

error: Content is protected !!