Nụ hôn của sói – Khi tình yêu nằm ở nơi ranh giới giữa Đen và Trắng

Nụ hôn của sói – Khi tình yêu nằm ở nơi ranh giới giữa Đen và Trắng

Người ta cứ nói, khi yêu sẽ không phân biệt tuổi tác, cũng chẳng màng khoảng cách, lại càng không quan tâm rằng: “Hai chúng ta liệu có chung thế giới?”. Nhưng có phải cuộc tình nào cũng suôn sẻ như vậy, tình yêu nào cũng bất chấp giới hạn như thế không? Tôi sẽ kể bạn nghe…

Đó là cuốn ngôn tình đầu tiên trên kệ sách của tôi, là cuốn ngôn tình đầu tiên trong đời tôi đọc, cũng là cuốn đầu tiên mở màn cho cuộc chiến phải “ cai nghiện” ngôn tình của tôi. Đó là cuốn sách Nụ hôn của sói- tác giả Diệp Lạc Vô Tâm. Một cơ duyên khá bất ngờ để tôi đọc cuốn sách là khi đứa bạn thân quá mê ngôn tình “dụ dỗ” bằng được tôi đọc.

[su_button url=”https://fast.accesstrade.com.vn/deep_link/4348611940829411658?url=https%3A%2F%2Ftiki.vn%2Fnu-hon-cua-soi-tai-ban-2018-p2418647.html” target=”blank” style=”flat” background=”#ef2d30″ size=”6″ rel=”nofollow”]MUA SÁCH TRÊN TIKI[/su_button]

Ban đầu cũng chỉ nghĩ đơn giản là đọc cho vui, nhưng nào ngờ càng đọc càng ham, càng đọc càng thấy hấp dẫn. Những con chữ những câu chuyện chỉ cần thổi hồn vào đó, nó sẽ lập t sống dậy, có sức hút bất ngờ, và ngấm sâu vào từng mạch máu, suy nghĩ của người đọc, đồng nhất hóa với tâm tư, tình cảm của kẻ cầm sách.

Nụ hôn của Sói là câu chuyện về mối tình tươi đẹp của hai kẻ vốn chẳng chung thế giới An Dĩ Phong- tay xã hội đen mang giấc mơ là ông trùm để “ bình an xã tắc” và Tư Đồ Thuần- cô cảnh sát trẻ mang giấc mơ dẹp sạch xã hội đen. Họ gặp nhau vào khi cả hai đang ở độ tuổi tươi trẻ, nhiệt huyết nhất đời người- tuổi 20.

Họ có ước mơ, có lý tưởng, có hoài bão, nhưng cũng có khát khao tình yêu thực sự. Thế nhưng hai con người thuộc hai thế giới khác nhau, một đen một trắng. Hai nơi ấy gần nhau và họ vô tình đứng ở nơi ranh giới nhỏ bé, ngây ngô xây dựng một tình yêu to đùng.

Tình yêu ấy dù biết chẳng bền lâu, dù biết sẽ có ngày vỡ tan như pha lê khi tuột khỏi tay kẻ cầm nắm, nhưng chỉ cần bên nhau, dù chỉ là một ngày, một giờ cũng cảm thấy trân quý. Họ, tháng năm ấy đã yêu nhau nồng nhiệt như thế, đem hết tâm tư tình cảm trao nhau, đem tuổi trẻ, đem ước mơ hoài bão ra đánh cược với tình yêu.

Khi yêu con người ta mù quáng như vậy đấy, chẳng màng đúng sai, chẳng quan tâm suy nghĩ của kẻ khác chỉ biết tháng năm ấy ta từng yêu thật lòng. Thế nhưng liệu có thật sự đi đến cuối con đường khi không thể đồng hóa tư tưởng của những con người ngoài cuộc, khi chỉ có thể lén lút yêu, khi Tư Đồ Thuần chỉ có thể đội lốt người tình nhỏ bé lén gặp An Dĩ Phong mỗi đêm, khi vu vơ xuất hiện một kẻ lạ hoắc bán lấy Tư Đồ Thuần rồi khoa môi múa mép lấy danh chồng tương lai chỉ bởi câu hứa hẹn của nhau lúc 5 tuổi. Nực cười.

Tình yêu luôn bắt đầu từ những thứ nhỏ bé và giản đơn nhất, chỉ đơn giản một ánh mắt chạm nhau mà để lại vấn vương cả đời như khi An Dĩ Phong bắt gặp Tư Đồ thuần và ôm mộng tưởng đó là người con gái của mình, là khi Tư Đồ Thuần lén lấy ống tay cảnh phục lau gương ở chiếc ô tô của An Dĩ Phong và khi bắt gặp lại vội vã quay đi, là thích mà chẳng thể thổ lộ cho nhau.

Giữa họ luôn có một bức chắn vô hình, dù cả hai nắm tay, dù đi bên cạnh nhưng giữa đen và trắng vẫn luôn là khoảng cách xám mờ. Dù vậy, dù biết yêu là sai là quên đi lý trí để nghe lấy con tim nhưng họ chưa từng hối hận, bởi họ đã thật lòng yêu nhau, đã thật lòng đem thanh xuân và tuổi trẻ se sợi tơ hồng, se mối nhân duyên dù biết có thể chẳng có kết quả.

Cuộc sống là vậy, đôi khi có những điều ta chẳng thể lường trước được, họ đâu biết sẽ gặp và yêu, cũng đâu biết mình không chung thế giới, họ cũng đâu quan tâm chuyện gì sẽ xảy ra khi một tay xã hội đen yêu một cô cảnh sát luôn đặt pháp luật vào từng câu nói, đâu biết sẽ hẹn hò nhau trong phòng thẩm vấn. Đâu biết rằng người mình yêu luôn tìm cách chống lại đồng đội của mình, cũng đâu hay người yêu sẽ bắt mình bỏ tù bất cứ lúc nào và An Dĩ Phong chỉ cần sơ sểnh nhẹ khi đi bên Tư Đồ Thuần là sẽ nghe câu: “Bất cứ lời nói nào của anh cũng có thể trở thành bằng chứng chống lại anh trước tòa.”

Tình yêu khi ấy cuồng nhiệt thật, đẹp thật như có cái kết nào không cho hai kẻ không chung thế giới, cho một trắng một đen, cho một cô cảnh sát và một tay xã hội đen mang bản án giết người với tập hồ sơ phạm tôi “mất một đêm để nghiên cứu”. Hoặc là: “Bất cứ thứ gì cũng có thể vứt bỏ, tội ác nào cũng có thể tha thứ! Chỉ vì một chữ: Yêu!
Bởi tình yêu không có tội!”

Nụ hôn của sói - Khi tình yêu nằm ở nơi ranh giới giữa Đen và Trắng

Nụ Hôn của Sói không chỉ là câu chuyện về tình yêu tuổi trẻ mà còn là câu chuyện về tình nghĩa anh em. Ai nói giang hồ chỉ sống bằng dao, bằng súng, bằng máu và bằng sát thủ, họ vẫn có tình cảm, có tình anh em gắn kết bền chặt như của An Dĩ Phong và Hàn Trạc Thần, vào sinh ra tử, sống chết có nhau. Giang hồ hiểm ác, không có chốn dung thân cho những kẻ yếu mềm, sống trong đó họ buộc phải gồng mình mạnh mẽ phải làm chỗ dựa cho nhau phải tự cho nhau một gia đình. Xã hội đen không có pháp luật chỉ có quy tắc, mà quy tắc ấy là giết kẻ nọ, trả thù kẻ kia, là bảo vệ tình nghĩa huynh đệ. Trong đen tối tình cảm vẫn là thứ ánh sáng duy nhất, đằng sau mặt tối của xã hội vẫn là một ánh sáng đẹp tươi.

Tôi sẽ không kể cho bạn nghe về cái kết của truyện, cũng sẽ không bình phẩm rằng nó vui hay nó buồn, tôi muốn bạn tự mình đọc, tự mình cảm nhận. Với mỗi một tâm hồn độc giả khác nhau, bạn sẽ có một cảm nhận khác nhau về cuốn sách. Và tôi tin cuốn sách này sẽ cho mỗi người một cảm nhận rất khác, dù vui hay dù buồn, dù xót xa hay cay đắng, tôi tin đây vẫn là một cuốn sách đáng để đọc, để có trên kệ của mỗi “mọt sách” đó.

Leave a Reply

error: Content is protected !!